Đụ banh nóc với em kế toán vú to căng mọng, nằm cạnh tôi với đôi mắt lim dim thi thoảng lại cười. Em đến bên cuộc đời tôi như một sự trớ trêu của số phận, nhưng tôi thật sự cảm ơn cái sự trớ trêu này đã mang em đến bên tôi, mang đến người con gái có thể sưởi ấm lại trái tim dường như đã nguội lạnh qua nhiều tháng năm. Bâng quơ nhìn theo mái tóc suông mềm đang được gió cuốn đi vội vàng. Đôi mắt lim dim mơ mộng nãy giờ lại đột nhiên mở to nhìn tôi tò mò. – Anh như con mèo ấy,Tới bến với em kế toán vú căng đét suốt ngày nghịch tóc em – em mắng kèm theo cái tiếng ề à buồn ngủ.